Từ cái ngày nó làm
anh hùng xe cộ để đo lộ thật hoành tráng thì đến giờ nó luôn nhủ mình phải cẩn thận và tập trung mỗi khi đi xe
máy, thậm chí nó còn cằn nhằn những người thân của nó chạy xe mà ngó nghiêng tứ
phía, vậy mà hôm nay nó hoàn toàn mất tập trung và vượt đèn đỏ, nó chẳng dòm ngó đến bất cứ cái
gì, nó chỉ biết chạy và chạy. Nó vượt
đèn đỏ mà nó không hay, tâm trạng nó cứ như đang trên mây, cứ lơ lơ lửng
lửng, ngoài đường đầy người và xe lưu thông nhưng sao trong mắt nó hôm nay vắng
vẻ lạ thường đến thế nó cũng không hiểu được?
Từ Phú Nhuận về Quận
7 khá xa, trời cứ mưa dầm rả rích, nó quên cả việc mặc áo mưa, cho đến khi CSGT
đứng giữa ngã 4 chặn đầu xe nó rồi chỉ nó vào lề thì nó nhìn lại mới thấy chỉ
mình nó chạy, mọi người dừng xe chờ đèn đỏ hết rồi.
Anh CSGT ấy rất non, nói
cái giọng như vừa cứu được sinh mạng nó, hùng hồn bảo: “
tôi và đồng nghiệp không lệnh cho chiếc xe tải kia dừng lại thì giờ
cô có biết chuyện gì xảy ra ko?”
Nó nhìn anh ta với ánh mắt
vô cảm rồi trả lời lạnh lùng “ Không”!
Nó
đang ở tâm trạng đang buồn đang chán là chẳng ngán một ai với lại
trong mắt nó rất căm ghét những người này, vì suy cho cùng từ lúc ở SG này nó chưa gặp vị CSGT nào làm đúng luật
định.
Với câu trả lời đó có lẽ anh
ta nghĩ nó đang trêu ngươi nên lấy
giấy tờ gì gì đó ra ghi, rồi lẩm nhẩm đủ điều, nào là vượt đèn đỏ giữ giấy phép, giữ xe gì gì đó.
Nó nghe họ nói nhưng
cũng cứ lặng im, có lẽ nó thừa hiểu họ muốn nhanh gọn, anh ta thấy nó cứ đơ như
cây cơ nên tưởng nó lơ tơ mơ hay là con bé này quá khờ không hiểu được cái họ muốn là những tờ giấy bạc.
Rồi anh CSGT bắt đầu làm thủ
tục gì gì đó mà họ cho là đúng pháp lý.
Ok! Anh giữ gì thì
giữ, giam bằng hay giữ xe cũng được.
Anh CSGT nhìn nó khó
chịu rồi hỏi ngắn gọn: TÊN?
Nó trả lời theo sự ngắn gọn đó: KIỀU
Anh ta mở to tròn 2
mắt nhìn nó rồi nói tiếp: HỌ LUÔN?
Nó cũng thấy mệt rồi
trả lời : “HỌ NGÔ” CHỨ KHÔNG PHẢI “HỌ LUÔN”.
Anh ta có vẻ rất khó
chịu, nhìn nó, nó cũng nhìn lại. Anh ta bảo xuất trình chứng minh.
Nó nói : KHÔNG CÓ
MANG THEO.
Anh ta bắt đầu nói
giọng gay gắt hơn, lớn tiếng hỏi nạt ngang : KHÔNG CMND LÀ THÊM TỘI ĐẤY NHÉ.
Nó : Ok.
Có lẽ giờ thì anh
chàng này đang ức chế lắm, anh ta cứ cuối đầu hỏi rồi ghi ghi mà nó chả thấy có
dòng chữ nào?
Anh ta hỏi thêm câu
ngắn gọn : TUỔI?
Nó : 24
Anh ta lại gào lên NĂM SINH?
Nó nói ngang : 88
ĐỀ NGHỊ ĐỌC ĐẦY ĐỦ?
Nó: 1988
Đúng là ba gai gặp ba gai mà.
Sau đó anh ta lại chỗ người
đồng nghiệp kia trao đổi 30s, người đồng nghiệp kia quay lại chỗ nó rồi ghi ghi, chép chép cái giống gì đó tiếp tục.
Anh chàng này hỏi
lại câu khi nãy của anh kia, có lẽ mưa đã thấm nên lạnh, mặc thêm cái áo ướt
này càng lạnh hơn, nó cởi cái áo khoác ra và cột ngang hông một cái để tiếp tục cho màn hỏi cung
thứ 2.
HỌ TÊN?
NGÔ BÍCH KIỀU
TUỔI?
88
TÔI HỎI TUỔI ?
24
NĂM SINH?
NÓI RỒI KHI NÃY BỘ CÂY VIẾT CỦA 2 ANH HẾT MỰC HAY SAO VẬY?
XE NÀY KHÔNG CHÍNH CHỦ?????
Nó ngắt ngang lời anh chàng này ngay lập tức, nghe cái vụ chính chủ nó hoàn
hồn trở lại không còn ngây dại nữa rồi.
THƯA ANH! NGHỊ ĐỊNH 71 TẠM THỜI KHÔNG XỬ PHẠT, ANH CÓ CẦN TÔI ĐỌC CÁI NGHỊ
ĐỊNH ĐÓ KHÔNG?
Sau đó anh ta giải
thích gì đó từa lưa hột dưa, và nó thừa hiểu là chỉ muốn thu tiền
tại chỗ, nó hỏi bao nhiêu? Anh ta nói 500, nó quá quen với mấy việc
này, nó đưa 200 và nói: “ Anh không nhận thì anh cứ mang xe về, đưa biên bản
tôi ký ngay vì tôi cũng đang bận".
VẬY ĐƯA 200 ĐÂY LẦN SAU CHẠY CẨN THẬN CHỨ EM VƯỢT ĐÈN NGUY HIỂM CHO CẢ EM
VÀ CẢ NGƯỜI KHÁC.
CẢM ƠN!
Nó lên xe rồi quay đi và nó nở nụ cười,
nụ cười đầy mỉa mai cho cái vụ trả giá này, hai anh chàng CSGT còn rất trẻ,
nhưng họ cũng như những người khác mà nó gặp, cũng chỉ “kiếm ăn”, xã hội vậy mà.
Nhưng xét cho cùng nó phải cảm ơn họ, nhờ họ chặn nó lại nếu không thì
chiếc xe không người lái này giờ đây đã về đến 1 trong 2 nhà rồi, ko nhà thương cũng là nhà xác.
" Cảm ơn" hai anh chàng này chặn đường nó kịp thời!