Ngày xưa còn bé rong chơi
Sảy chân té ngã mẹ ơi...khóc nhè
Tay chân trày xuớc máu me
Chờ bàn tay mẹ chở che con khờ
Đến trường con nghịch nhởn nhơ
Chạy xe lại ngã mắt mờ, đầu sưng
Thấy bàn tay mẹ con mừng
Đỡ con đứng dậy qua từng khắc đau
Bây giờ, con...mẹ... xa nhau
Thị thành xứ lạ sắc màu khác quê
Và rồi con ngã thảm thê
Phương xa gọi mẹ não nề mình con
Thâu đêm con khóc mỏi mòn
Thèm bàn tay mẹ dỗ ngon giấc nồng
Quê nhà mẹ có biết không?
Thêm lần vấp ngã con mong mẹ hiền
Một mình cười khóc như điên
Cứu con thoát khỏi muộn phiền mẹ ơi.....!