Đoạn đường cũ vẫn hàng ghế đá
Và hàng cây chiếc lá bên lề
Người người cười nói mải mê
Hồ in bóng nguyệt gợi về thuở xưa
Nhớ sao lúc khi vừa tan học
Cùng đạp xe đi dọc quanh đường
Mồ hôi ướt áo người thương
Mệt rồi vẫn cứ " bình thường em ơi"
Rồi bất chợt mưa rơi tầm tã
Vòng tay ôm em đã ấm nồng
"Bé à nép sát vào trong"
Áo anh cởi vội mặc chồng vào em.
Nay trở lại nhìn xem đường cũ
Bao nhớ thương lại rủ nhau về
Vô hồn cứ bước lê thê
Hắt hiu đường vắng nẻo về lối sai
Từng giọt nước chảy dài trên má
Trời lại mưa lã chã không ngừng
Môi run vì lạnh ngập ngừng
Đường xưa sao hóa xa cùng thế kia.
Đoạn đường vắng lặng về khuya
Đèn đêm hiu hắt đầm đìa...vắng anh.