Tim hóa đá chôn sâu nguyệt lạnh
Mặc dòng đời bao cảnh lầm than
Nghĩa xưa nay hóa tro tàn
Đành trơ....Cứ kệ dù tan cuối trời
Đò có vắng chẳng mời ai nữa
Kiếp vô thường lời hứa hư không
Bao năm mòn mỏi chất chồng
Chồi non vội úa trên đồng phủ gai
Chắc có lẽ ngày mai chưa tới
Màn đêm buồn cũng bởi vì say
Để lòng vần vũ cuồn quay
Câu thơ cứ mãi loay hoay rối bời
Nào dám trách khi đời uốn khúc
Tự ôm đàn dạo khúc thê lương
Cà phê đắng bởi thiếu đường
Ta đau vì bởi chẳng thương chính mình
Bất cần cứ mãi lặng thinh
Để đêm cười khóc một mình....nghe chơi
thơ rất hay
Trả lờiXóa