26 thg 2, 2013

Tạ từ


 Không nói lời từ giã 
 Mình lặng lẽ đi về hai ngả
 Em hiểu rằng sẽ mãi mãi xa.
 Những cánh hoa,
 bay,
 Chơi vơi...
 Chao theo gió giữa trời 
 Nghiêng rơi về đất 
 Biến mất... 
 Trên đài hoa, 
 những giọt sương trong vắt 
 Trong như nước mắt 
 Từng giọt lăn tròn, 
 rơi, 
 rơi ... 

 Bài thơ này là do SP Hà Vân viết cho những cảm xúc của mình, được SP cho phép nên mình mang về blog và post lên đây, cảm ơn SP về bài thơ này, một bài thơ mà TĐĐ rất tâm đắc và thích vô cùng. 
Dạo này nhừ tử với những công việc và những con số nên cũng ko có nhiều thời gian mà ngẫm nghĩ để viết lên cảm xúc hay nắn nót cho nó thành hàng, thành bài, thành thơ làm chi nữa, tạm thời cứ như thế rồi tính. hehe. :))

24 thg 2, 2013

Ly & Nước


Ly nói: “Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!”
Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.
Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.
–Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.
–Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.
–Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là ‘an bài’ của duyên phận.
Ly kêu lên: “Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!”
Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.
Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.
Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.
Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.
Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.
Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân quý?
Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

 (Suu Tam)

8 thg 2, 2013

Thư chào năm cũ của nhỏ!

          (Nhìn kĩ cũng nghịch đấy, chứ ko lạnh đấy chứ, hehe)

Thế là năm cũ cũng đã dần qua rồi chỉ còn lại một ngày cuối cùng nữa thôi là sang năm mới rồi chị à, trong năm qua với nhỏ có quá nhiều việc xảy đến và bao thay đổi làm đảo lộn cuộc sống quanh mình. Nhỏ của chị trải qua 13 tháng với rất nhiều cảm xúc, nhưng có lẽ nhỏ mỏi mệt nhiều hơn và cũng học hỏi nhiều hơn trong những ngày tháng ấy. 
 Chị hay bảo cuộc sống không bao giờ hoàn hảo nhỏ cũng hiểu ko có gì là đảm bảo cả, nhỏ vẫn đang đi trên con đường mà xưa nay nhỏ chọn. Có lẽ chị hiểu nhỏ và nhìn thấy nội tâm của nhỏ nhiều hơn ai khác, nên trong thời gian qua nhỏ đã cởi mở hơn và sống cho mình nhiều hơn chị à. Chị trong mắt nhỏ rất thánh thiện và nhẹ nhàng, luôn bên nhỏ khi nhỏ yếu đuối và rơi nước mắt. 
Chị luôn bảo là muốn nhỏ tươi tắn hơn, vui vẻ hơn và đổi mới hơn. Ngay từ đầu khi mở lời nói chuyện thì câu đầu tiên chị nói là " làm sao để gương mặt nhỏ ko còn buồn?" Giờ thì năm cũ trôi đi rồi, nhỏ cũng dần dần từ bỏ được những điều làm nhỏ ưu tư để bắt đầu cuộc sống mới đầy sức sống và nhiều niềm tin hơn chị à. Chuyện ko vui hay kí ức hụt hẩng nhỏ cũng sẽ dần gác lại một bên, nhỏ sẽ đổi mới cho mình để đón một năm mới an lành và thật vui vẻ. Nhỏ hứa sống thật tốt để chị và mọi người vui lòng, nhỏ sẽ hay cười hơn là trầm ngâm, nhỏ sẽ gạt qua tất cả những chuyện gì ko vui trong năm cũ, nhỏ sẽ sống vì chính mình hơn và trân trọng bản thân mình hơn, nhỏ sẽ làm được chị an tâm về nhỏ nhé! 
Chị không bao giờ nói là sẽ dìu nhỏ đi, nhưng chị luôn âm thầm dắt em từng bước qua những chông gai của cuộc sống. Sự âm thầm đó của chị thật sự làm nhỏ hạnh phúc đến ngọt ngào, nếu ko có sự âm thầm lặng lẽ đó của chị thì nhỏ chắc sẽ dẫm phải nhiều cái gai đẫm máu chân mình, chắc lúc đó nhỏ đau rồi nhỏ khóc và nhỏ cũng sẽ tự lau nước mắt một mình rồi. 
 Cảm ơn chị và mọi người luôn bên cạnh và bước song hành cùng nhỏ, cảm ơn mọi người đã bên nhỏ và sẻ chia cùng nhỏ một thời gian rất dài vừa qua, nhờ sự chia sẻ đó mà nhỏ mạnh mẽ và bước vững vàng hơn trong cuộc sống. Những tình cảm của chị và mọi người dành cho nhỏ, nhỏ sẽ trân trọng và giữ gìn, nhỏ sẽ vui và hoạt bát hơn để không phụ lòng mọi người. Nhỏ xin lỗi nếu như trong thời gian qua nhỏ đã dại khờ làm buồn lòng ai đó, vì vốn dĩ nhỏ chỉ còn rất bé giữa dòng đời. Nhỏ có đôi khi xử sự còn non nớt, nhỏ nhớ câu này " có khôn ngoan mấy cũng khờ hơn ta" của một người viết và nhỏ thấy rất đúng. Nhỏ còn nhỏ lắm nên có khi làm mọi người phải buồn là điều ko tránh khỏi, nhỏ chân thành xin lỗi vì sự vô tình và non nớt đó của nhỏ. 
Nhỏ sẽ gác lại tất cả những gì ko vui của năm cũ, nhỏ sẽ bước qua một năm mới như chị và mọi người mong đợi, nhỏ tin nhỏ sẽ làm được chị à. Chị hãy an tâm và hãy tin vào sự phấn đấu của nhỏ chị nhé, bước đường còn dài và ngày mai còn đó, nhỏ sẽ là nhỏ là cô bé sống hết mình với tất cả yêu thương. Năm nay nhỏ đón giao thừa ở SG dù hơi buồn nhưng trong lòng rất ấm áp, vì nhỏ biết bên nhỏ luôn có chị âm thầm lặng lẽ bước cùng nhỏ trên những đoạn đường. Nhỏ yêu chị nhiều lắm, nhỏ chúc chị bước sang năm mới nhiều niềm vui hạnh phúc, an khang và nhiều sức khỏe chị nhé. 
 Chúc những người thân của nhỏ nơi này có một mùa xuân ấm áp và trọn vẹn thương yêu, nhỏ yêu quý mọi người.
 Chúc mừng năm mới!

1 thg 2, 2013

Tối hậu thư cho Nàng Ngố





Nhất định phải sống, và phải sống thế nào, đi kiểu nào cho đừng ai nhận ra  bước đi của mình nữa Ngố nhé.



Ngố ạ! Chân thành quá mức là một cái tội, tin người quá vội là một cái ngu, thế mà Ngố cũng không hiểu được, đôi khi Ngố luôn tự kỉ rằng Ngố rất thông minh, Ngố sáng suốt, Ngố hiểu đời, ấy vậy mà rốt cuộc Ngố lại đau.
Ngố biết không? Tất cả những cái gì đổi được bằng tiền thì nó luôn đi liền với hạn sử dụng, tình cảm cũng vậy nếu nó được vun đắp bằng vật chất Ngố à.
Ngố thật thà chơi với bạn hết lòng, nhưng mà bạn chơi lại hết hồn, tớ hiểu, đó là quy luật của cuộc đời này đấy. Vì sao Ngố biết ko? Vì ở VN ta cao siêu hơn nước ngoài rất nhiều, và cũng rất nhiều cao nhân Ngố ạ. Như Trung Quốc đó, họ chỉ có mỗi Đường tăng, còn bên ta thì muối tăng, điện tăng, nước tăng, và xăng tăng, rồi tùm lum tăng, ta đi một ngày đàng tốn cả trăm ngàn tiền xăng rồi. Thử hỏi như thế thì ko cao siêu hơn và tiền ko làm cho con người trở nên thấp hèn như thế sao được. Thế mà Ngố cũng ko tự hiểu.