Tháng Mười Lăm...!
Đêm đến lòng con nhớ mẹ hiền
Bới tô cơm nguội nép ngoài hiên
Món ăn con nấu, khê mẹ ạ
Ăn- khóc một mình thật giống điên.
Lời hẹn ngày nào mẹ nhớ không?
Chính tay mẹ nấu món thơm nồng
Cơm ngon, cá nướng, cùng rau cải
Chung một tiếng cười thỏa ước mong.
Nay đã qua rồi tháng mười lăm
Lệ khô thành đá quá thăng trầm
Mắt con sầu đỏ hoài trong mắt
Cũng bởi đêm dài khóc xa xăm.
Chắc tại đời này quá bất công
Cho nên con trẻ sống bốc đồng
Ngông nghênh lạnh nhạt cùng nhân loại
Nhưng tấm lòng này mẹ biết không?
Mẹ hỡi bây giờ mẹ ở đâu?
Những khi con khóc mẹ có sầu
Mắt con giống mẹ buồn muôn thuở
Nay nó mờ rồi mẹ ở đâu?
Lời hẹn chưa thành vội biệt li
Để con lạnh lẽo cứ lầm lì
Trầm ngâm chẳng thấy đường cay đắng
Con nhớ mẹ nhiều lệ ướt mi....!
(Ngô Bích Kiều 02-11-14)
Em!
Trả lờiXóaEm đây chị à.
Xóa
Trả lờiXóa
XóaÚt ơi!
Trả lờiXóaDạ chị
XóaNăm mới phải khác nhé!
XóaDạ khác nè, mới mua áo khác
XóaHơ hơ ...chúc mừng nhỏ Kiều trở lại sơn trang nhé
Trả lờiXóaTối chủ nhật vui vẻ nhe -
Lâu về thăm sơn trang chút rồi lại đi anh à.
XóaNăm nào có tháng mười lăm?
Trả lờiXóaHay là con sợ thêm rằm , mẹ ơi!
Mười lăm tháng mẹ xa rời
XóaTrăng rằm con khóc mẹ ơi nơi nào?
thơ rất hay
Trả lờiXóaMã hóa code đưa vào comments